Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013
Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013
Truyền thống KT 2012
“Tôi cảm thụ, vậy tôi tồn tại!” - Louis Lavelle
Tìm về bản thân con người của mình…
Có bao giờ bạn tự hỏi
Bản chất đích thực của con người nằm ở đâu?
Nó không nằm ở chỗ logic, lí luận. Nó không phải là một cỗ máy.
Bạn có biết con người khác với một cỗ máy vi tính ở chỗ nào không?
Tôi nghĩ chính là do khả năng cảm thụ, khả năng tưởng tượng, tư duy
bằng trực giác. Tư duy về cảm xúc đi trước và dẫn đường cho những tư duy
logic. Lập luận chỉ để hỗ trợ cho việc chứng minh những cảm giác đó là
đúng.
Tôi nhớ đến một việc..
Hồi bé tôi vô cùng thích
kính vạn hoa. Vì mỗi lần đặt mắt vô xoay xoay lại thấy biết bao nhiêu
thứ lộng lẫy sắc màu thay đổi đầy biến ảo. Đối với một đứa trẻ thì đó là
cả một thế giới.
Lớn lên Tôi nhận ra một điều rằng khi trí tưởng
tượng của tôi mòn đi theo năm tháng, là lúc tôi gần như biến mình thành
một cỗ máy nhất. Khi khả năng cảm thụ sự vật sự việc chỉ dừng lại như
nó vốn có và không gợi lên bất kì một cảm xúc khác lạ nào, nó gần như
“chết”
Tôi thì muốn Sống
Không chỉ dừng lại ở việc được sống mà là sống theo đúng nghĩa của nó.
Bạn có bao giờ dừng lại và nghĩ rằng
Cuộc đời này giống như một chiếc kính vạn hoa
Chỉ cần xoay nhẹ mọi thứ lại thay đổi, một thế giới đa chiều, phức tạp và hỗn độn.
Nhưng nó đặc biệt ở chỗ..
Chẳng ai giống ai, chẳng có thứ gì lặp lại hai lần.
Nên Tôi cứ mãi không hiểu…
Vì sao con người ta mải mê tranh đấu, hủy diệt nhau, vì những lí do như “khác” nhau về quan điểm, định kiến.
Trong khi, chỉ cần đơn giản chấp nhận…
Mỗi con người là một chiếc kính vạn hoa.
“Đấu tranh sinh tồn”
Là cụm từ Tôi thường nghe người ta nhắc đến nhiều nhất trên TV, báo chí, sách khoa học… hay bất cứ hình thức truyền tải văn hóa thông tin nào.
Và Tôi chỉ biết im lặng khi người ta lạm dụng nó thành một cái cớ để bao biện cho những việc làm “ác” của mình.
Việc làm “ác” đó không có nghĩa là phải tra tấn, hại người.
Nó đôi khi hiển hiện dưới một hình hài khác, như là thái độ thờ ơ, vô tâm, vô trách nhiệm. Tệ hơn một chút là “khéo léo” loại trừ những ai tiềm tàng khả năng cạnh tranh với mình. Đại loại như làm những việc mình không muốn người khác làm với mình nhưng mình lại làm đối với người khác.
Câu chuyện của Tôi muốn kể cho các bạn nghe dông dài đã 3 phần rồi. Nó bao gồm sự “phá vỡ”, sự “tái đối chiếu” với bản thân và sự “chấp nhận” những điều khác mình, Tôi không hề có ý khuyên bảo hay đề cao những giá trị đạo đức xa vời.
Tôi chỉ lấy những kinh nghiệm cá nhân của tôi để chia sẻ với các bạn.
Các bạn có bao giờ thắc mắc nhân vật “Tôi” là ai không?
Thật sự chính là các bạn đó, những người đã thấy một phần mình trong những thông điệp mà chúng tôi đã chia sẻ.
Các bạn còn rất trẻ, đừng để những quan điểm rập khuôn viền các bạn lại.
Các bạn còn rất trẻ, hãy biết nhìn lại bản thân và tìm ra giá trị thật sự cần thiết cho bản thân mình.
Các bạn còn rất trẻ, nên có một tấm lòng rộng mở đối với những điều khác mình.
Các bạn còn rất trẻ, đừng để những những việc làm ác nhỏ nhỏ xâm lấn tâm hồn mình.
Đôi dòng không thể truyền tải được hết những điều chúng tôi muốn chia sẻ với các bạn. Nhưng thông qua performing art, chúng tôi mong nó sẽ tác động đến các bạn một cách ấn tượng và cụ thể thông qua những buổi biểu diễn.
Phá vỡ, nhìn nhận, và chấp nhận. – đây là toàn bộ nội dung tinh thần mà truyền thống 2012 muốn gửi đến các bạn sinh viên kiến trúc.
Các bạn đã sẵn sàng bước vào truyền thống 2012?
Tôi nghĩ chính là do khả năng cảm thụ, khả năng tưởng tượng, tư duy bằng trực giác. Tư duy về cảm xúc đi trước và dẫn đường cho những tư duy logic. Lập luận chỉ để hỗ trợ cho việc chứng minh những cảm giác đó là đúng.
Tôi nhớ đến một việc..
Hồi bé tôi vô cùng thích kính vạn hoa. Vì mỗi lần đặt mắt vô xoay xoay lại thấy biết bao nhiêu thứ lộng lẫy sắc màu thay đổi đầy biến ảo. Đối với một đứa trẻ thì đó là cả một thế giới.
Lớn lên Tôi nhận ra một điều rằng khi trí tưởng tượng của tôi mòn đi theo năm tháng, là lúc tôi gần như biến mình thành một cỗ máy nhất. Khi khả năng cảm thụ sự vật sự việc chỉ dừng lại như nó vốn có và không gợi lên bất kì một cảm xúc khác lạ nào, nó gần như “chết”
Tôi thì muốn Sống
Không chỉ dừng lại ở việc được sống mà là sống theo đúng nghĩa của nó.
Bạn có bao giờ dừng lại và nghĩ rằng
Cuộc đời này giống như một chiếc kính vạn hoa
Chỉ cần xoay nhẹ mọi thứ lại thay đổi, một thế giới đa chiều, phức tạp và hỗn độn.
Nhưng nó đặc biệt ở chỗ..
Chẳng ai giống ai, chẳng có thứ gì lặp lại hai lần.
Nên Tôi cứ mãi không hiểu…
Vì sao con người ta mải mê tranh đấu, hủy diệt nhau, vì những lí do như “khác” nhau về quan điểm, định kiến.
Trong khi, chỉ cần đơn giản chấp nhận…
Mỗi con người là một chiếc kính vạn hoa.
“Đấu tranh sinh tồn”
Là cụm từ Tôi thường nghe người ta nhắc đến nhiều nhất trên TV, báo chí, sách khoa học… hay bất cứ hình thức truyền tải văn hóa thông tin nào.
Và Tôi chỉ biết im lặng khi người ta lạm dụng nó thành một cái cớ để bao biện cho những việc làm “ác” của mình.
Việc làm “ác” đó không có nghĩa là phải tra tấn, hại người.
Nó đôi khi hiển hiện dưới một hình hài khác, như là thái độ thờ ơ, vô tâm, vô trách nhiệm. Tệ hơn một chút là “khéo léo” loại trừ những ai tiềm tàng khả năng cạnh tranh với mình. Đại loại như làm những việc mình không muốn người khác làm với mình nhưng mình lại làm đối với người khác.
Câu chuyện của Tôi muốn kể cho các bạn nghe dông dài đã 3 phần rồi. Nó bao gồm sự “phá vỡ”, sự “tái đối chiếu” với bản thân và sự “chấp nhận” những điều khác mình, Tôi không hề có ý khuyên bảo hay đề cao những giá trị đạo đức xa vời.
Tôi chỉ lấy những kinh nghiệm cá nhân của tôi để chia sẻ với các bạn.
Các bạn có bao giờ thắc mắc nhân vật “Tôi” là ai không?
Thật sự chính là các bạn đó, những người đã thấy một phần mình trong những thông điệp mà chúng tôi đã chia sẻ.
Các bạn còn rất trẻ, đừng để những quan điểm rập khuôn viền các bạn lại.
Các bạn còn rất trẻ, hãy biết nhìn lại bản thân và tìm ra giá trị thật sự cần thiết cho bản thân mình.
Các bạn còn rất trẻ, nên có một tấm lòng rộng mở đối với những điều khác mình.
Các bạn còn rất trẻ, đừng để những những việc làm ác nhỏ nhỏ xâm lấn tâm hồn mình.
Đôi dòng không thể truyền tải được hết những điều chúng tôi muốn chia sẻ với các bạn. Nhưng thông qua performing art, chúng tôi mong nó sẽ tác động đến các bạn một cách ấn tượng và cụ thể thông qua những buổi biểu diễn.
Phá vỡ, nhìn nhận, và chấp nhận. – đây là toàn bộ nội dung tinh thần mà truyền thống 2012 muốn gửi đến các bạn sinh viên kiến trúc.
Các bạn đã sẵn sàng bước vào truyền thống 2012?
quà tết
Cũng như năm ngoái...
bao giờ
Nụ hôn .... Quà Tết
bất ngờ
hóa hay !
Đã quen lắm
vẫn còn say !
Tình yêu như thể...
Hôm nay
Bắt đầu ...
về mưa
Sài Gòn hai mùa mưa nắng Đối với tôi,thưở nhỏ, mưa và nắng đẹp biết mấy, thơ mộng biết mấy!Tôi vẫn ao ước trời cứ nắng, cứ mưa suốt. Nhưng giờ đây ….tôi nhận ra mưa hay nắng cũng buồn biết bao...
Ấy là lúc tựu trường, khi
“ Đất trời hồi hộp cùng anh
Có em về nữa là thành mùa thu”.
Khi Sài Gòn đẹp và lãng mạn nhất trong năm. Khi cái “mùa thu tưởng tượng” lan đi xa suốt cả ngàn cây số.Nhưng suốt hai tuần liền, một người bạn vẫn đề trên Facebook:” Đang bão lũ nơi đâu mà đất trời hôm nay đẹp vậy?”
Ấy là khi ngồi trong ngôi nhà ấm cúng xem Tivi, nghe tin bão đã vào khúc ruột miền Trung, lũ đã về nơi chiếc đòn gánh nặng trĩu hai đầu đất nước.Là sóng đánh Hội An.Là nước tràn Đập Đá.Là nứơc sông Hương tràn bờ.Là vuông tôm mất trắng.Là những đồng bào miền xa chết trong cơn lũ.Là những gia đình, những ngôi nhà rách nát tan hoang.....
Ấy là khi cô bạn bật khóc.Thấp thỏm không yên lo cho quê nhà trong từng cơn trái nắng trở trời,nơi mái tranh mái rạ không ngăn nổi cơn mưa hung hãn.Rồi vỡ đê, đói kém cứ rình rập mỗi mùa khoai sắn.Rồi những học sinh nhỏ đến trường dưới cơn mưa dầm xám xịt mà nơi học là cái phòng mái lá, tường quây bằng phên liếp, giống một túp lều....
Ấy còn là nắng hạn, mất mùa.Là đàn kiến có thể bò qua những dòng sông cạn như Nguyên thủ tướng Võ Văn Kiệt từng nói.Là ông bà mất ngủ, là cha mẹ lo âu.Là bệnh viện miền Trung quá tải vì số người bị tâm thần trong những ngày nóng hơn 400C....
Tôi chưa từng lớn lên ở một miền quê …nhưng mưa nắng hôm nay đã cho tôi hiểu thêm nhiều điều về cuộc sống …để thấy mình còn hạnh phúc biết bao !
Sài gòn 1 chiều mưa.
Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013
Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013
Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013
Mưa
Sài Gòn nắng Sài Gòn mưa
Tuổi thơ tôi
gửi
trong ô cửa đời
bâng khuâng
ngắm
giọt mưa rơi
tự dưng nhớ quá
khung trời
tuổi xanh !
Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013
về miền đất hứa
Tình cờ nổi hứng muốn nghe nhạc phim…
Tình cờ nghe mẹ nói về một trong những tác phẩm mà mẹ yêu thích nhất ở cái tuổi 18 : " Đó là câu chuyện nói về người Do Thái, về con tàu trở về miền đất hứa,...
Khi trao cho mình cuốn sách, mẹ dặn đi dặn lại:
- " Phải cực kỳ cẩn thận!"
- Dạ!

.....................................................................
Tối thứ 4, hai bố con đi ăn hủ tíu Nam vang. cũng như thường lệ, bố bắt đầu say sưa về những vấn đề chính trị thế giới..
EXODUS
Tình cờ khơi lại ấn tượng về những khái niệm " Bức tường Berlin", " Đông Đức, Tây Đức", " Do Thái", "diệt chủng"...Tình cờ nghe mẹ nói về một trong những tác phẩm mà mẹ yêu thích nhất ở cái tuổi 18 : " Đó là câu chuyện nói về người Do Thái, về con tàu trở về miền đất hứa,...
EXODUS (Leon Uris)
và đặc biệt là câu chuyện- tình- tuyệt- đẹp ( mẹ luôn thích những câu chuyện tình, có thể đó là nguyên nhân chính ), mẹ quý đến nỗi ngay khi vừa đọc xong, thì lập tức đem đóng bìa cứng và nâng niu đến giờ !!!Khi trao cho mình cuốn sách, mẹ dặn đi dặn lại:
- " Phải cực kỳ cẩn thận!"
- Dạ!

.....................................................................
Tối thứ 4, hai bố con đi ăn hủ tíu Nam vang. cũng như thường lệ, bố bắt đầu say sưa về những vấn đề chính trị thế giới..
-.........
bố chuyển hướng nói về Phần
Lan, nói về vấn đề dân nhập cư, về những vấn đề xã hội của Bắc Âu ...
- Một nước mạnh ko chỉ có giàu mà
còn phải lớn nữa... nhưng cũng có một trường hợp ngoại lệ. Đó là Israel !
- Nó mạnh thế nào hở bố?
- Nó nằm giữa và bị bao vây bởi liên minh của Ả- RẬP, chỉ có khoảng 7 triệu dân nhưng lại chiến thắng cả 1 khối liên
minh khổng lồ ấy..... Đó là lý do vì sao dân Do Thái bị " diệt chủng"....
dân Do Thái- Hoa kỳ chiếm số lượng lớn và nắm nhiều vai trò quan trọng trong
quốc hội Mỹ....
......................................................................
Một câu chuyện tuyệt vời nói về một dân
tộc rất đặc biệt, ko chỉ riêng Sutherland, Tevor- Browne, Cecil Bardshaw mà cả
mình cũng ấn tượng với 1 dân tộc đặc biệt sau tất cả những tàn bạo mà
các dân tộc khác- ko chỉ người Đức- gây ra cho họ !
Đó là một niềm tin tuyệt
đối, một lý tưởng mang tính chất sống còn với miền đất hứa, mảnh đất khô
cằn khắc nghiệt nhưng lại là nơi có những người Do Thái TỰ DO - HÃY
ĐỂ DÂN TỘC TÔI RA ĐI!
........................................................................

The Exodus Ship in 1947
P/S : Thì ra đây là cuốn sách "kỷ niệm của bác ấy "


Đăng ký:
Bài đăng (Atom)