Hát khúc hát ai quên mình có Mẹ... Một ngày kia lặng lẽ bên cuộc đời.... Cánh Cò cõng nắng cõng mưa.... Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương. Nhạc Minh Đức
Hãy như là chiếc lá
thu vàng đậu xuống vai người trong một chiều nhạt nắng Lá nhẹ nhàng chạm khẽ bờ vai như một lời thầm thì…lá vướng víu
vào tóc rối làm ta xao động đến nao lòng…nhưng chỉ thế thôi …cơn gió chiều chợt
đến chợt mang theo chiếc lá… chiếc lá đã lìa cành và lá đã lìa ta... thế thôi
…thế thôi …người nhé !