Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Ngày về

Ta về 
Ngang trước ao làng 
Đoá sen năm ấy ai mang đi rồi! 

Nào đâu lá thắm bông tươi 
Nào đâu hương ngát đâu rồi ngó non 
Nào đâu còn tấm lưng son 
Của người hái giọt sương non ủ trà 
Ngẩn ngơ ghé bước qua nhà 
Lều tranh xiêu nát gió lùa trước sau 
Ra đi đã ước hẹn câu 
Chờ nhau răng rụng bạc đầu cũng trông… 

Phiêu diêu giữa chốn hư không 
Ơi bông sen cũ ai trồng bến nao!

 

Tình cờ lang thang …bắt gặp bài thơ- không rõ tác giả !- bỗng dưng xao xuyến lạ …những cuộc chia ly trong đời vẫn luôn đau đáu lòng người…không dễ để tự dưng tác giả bài thơ có thể tạo ra một không gian xúc cảm đầy hoài cổ như vậy..những câu thơ đẹp tinh tế như tiếng sáo du dương..và ta như đã thấy họ trong khung cảnh ngày xưa của mùa sen ..

  

1 nhận xét:

  1. lãngtử
    12:59 28 thg 8 2011
    bài thơ là một câu chuyện tình buồn man mác, chúc em vui chứ ko buồn như rứa hỉ
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    16:11 28 thg 8 2011
    hic...sự chia ly trong tình yêu muôn đời là nỗi đau ....cảm ơn lời chúc tốt lành của LT nhé

    Zen
    11:54 27 thg 8 2011
    Cô láng giềng - Hoàng Quý Hôm nay trời xuân bao tươi thắm.
    Dừng gót phiêu linh về thăm nhà.
    Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi
    Tôi đã hình dung nét ai đang cườị [ Lyrics from: http://www.lyricenter.com/v1337-hoang_quy~co_lang_gieng_lyrics.html ]
    Tôi mơ trời xuân bao tươi thắm.
    Ðôi mắt trong đen màu hạt huyền,
    Làn tóc mây chiều cùng gió ngàn dâng sóng Xao xuyến nỗi niềm yêụ..
    Cô láng giềng ơi!
    Không biết cô còn nhớ tôị
    Giây phút êm đềm ngày xưa kia khi còn ngây thợ
    Cô láng giềng ơi!
    Tuy cách xa phương trời
    tôi không hề.
    Quên bóng ai bên bờ đường quê
    Ðôi mắt đăm đăm chờ tôi về.
    Năm xưa khi tôi bước chân ra đị
    Ðôi ta cùng đứng bên hàng Tường Vị
    Em nói rằng em sẽ chờ đợi tôị
    Ðừng nói đến phân lỵ
    Cô láng giềng ơi!
    Nay bóng hoa bên thềm
    đã thắm rồị
    Chân bước vui bên bờ đường quệ
    Em có hay chăng giờ tôi về...
    Trước ngõ vào thôn vang tiếng pháọ
    Chân bước phân vân lòng ngập ngừng.
    Tai lắng nghe tiếng người nói cười xôn xaọ
    Tôi biết người ta đón em tưng bừng.
    Tan mơ trời xuân đôi môi thắm.
    Ðôi mắt nhung đen màu hạt huyền.
    Làn tóc mây chiều cùng
    gió ngàn dâng sóng.
    Tan vỡ tình duyên...
    Cô láng giềng ơi!
    Thôi thế cô không còn nhớ đến tôị
    Ðến phút êm đềm ngày xưa kiạ
    Khi còn ngây thợ
    Cô láng giềng ơi!
    Tuy cách xa phương trời tôi không hề,
    Quên bóng ai bên bờ đường quệ
    Ðôi mắt đăm đăm tìm phương về.
    Ðành lòng nay tôi bước chân ra đị
    Giơ tay buồn hái bông hồng tường vị
    Ghi chút tình em nói chờ đợi tôi,
    Ðừng nói tới phân lỵ
    Cô láng giềng ơi!
    Nay mối duyên thơ đành đã lỡ rồị
    Chân bước xa xa dần miền quệ
    Ai biết cho bao giờ tôi về...
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    16:08 28 thg 8 2011
    hi...cảm ơn bản nhạc rất xưa và rất trữ tình mà anh Zen gửi tặng nhá

    Nguyen Tan
    04:51 27 thg 8 2011
    Theo Muoi thì ngày "về đó" vui hay là buồn của người trở lại.
    Cuối tuần vui nhé Muoi!
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    16:06 28 thg 8 2011
    hic...đó là cảm giác ngẩn ngơ, ngậm ngùi... Phiêu diêu giữa chốn hư không ! Tuần mới tối lành nhé

    Trả lờiXóa