Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

dùng dằng ơi một dòng sông



Tạm biệt Huế
Thu Bồn
Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến
để ngàn lần anh nhớ hư vô
em rất thực nắng thì mờ ảo
xin đứng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
nắng mênh mang mấy nhịp Tràng Tiền
nón rất Huế mà đời không phải thế
mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
một đời anh đi mãi chẳng về đâu
con sông dùng dằng con sông không chảy
sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
tạm biệt nhé với chiếc hôn thầm lặng
anh trở về hóa đá phía bên kia.

     Không biết tự bao giờ cái điệu ...dùng dằng rất duyên dáng, đáng yêu ...của dòng sông cứ ám ảnh tôi khi nghe bài ca về Huế...cho đến khi được đến với mảnh đất cố đô , ngỡ ngàng trước vẻ êm đềm trầm mặc nên thơ của Huế và dòng Hương giang , tôi mới cảm nhận được cái " dùng dằng - không chảy"  ấy , mới cảm được cái điều mà nhà văn xứ Huế đã từng thể hiện trong bài bút ký    Ai đã đặt tên cho dòng sông?                                                                       
........Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Digan phóng khoáng và man dại. Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng. Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lý giải được về mặt khoa học, đã chế ngự sức mạnh bản năng ở người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở...
.......Giáp mặt thành phố ở Cồn Giã Viên, sông Hương uốn một nhánh cung rất nhẹ sang đến Cồn Hến; đường cong ấy làm cho dòng sông mềm hẳn đi, như một tiếng “vâng” không nói ra của tình yêu. Và như vậy, giống như sông Xen của Paris, sông Đanuýp của Buđapet, sông Hương nằm ngay giữa lòng thành phố yêu quý của mình; Huế trong tổng thể vẫn giữ nguyên dạng một đô thị cổ, trải dọc hai bờ sông.
..........Đầu và cuối ngõ thành phố, những nhánh sông đào mang nước sông Hương tỏa đi khắp phố phường với những cây đa, cây dừa cổ thụ tỏa vầng lá u sầm xuống xóm thuyền xúm xít; từ những nơi ấy, vẫn lập lòe trong đêm sương những ánh lửa thuyền chài của một linh hồn mô tê xưa cũ mà không một thành phố hiện đại nào còn nhìn thấy được. Những chi lưu ấy cùng với hai hòn đảo nhỏ trên sông đã làm giảm hẳn lưu tốc của dòng nước, khiến cho sông Hương khi đi qua thành phố đã trôi đi chậm, thật chậm, cơ hồ chỉ còn là một mặt hồ yên tĩnh.
.......Hai nghìn năm trước, có một người Hi Lạp tên là Hêracơlit, đã khóc suốt đời vì những dòng sông trôi đi qua nhanh, thế vậy! Lúc ấy, tôi nhớ lại con sông Hương của tôi; chợt thấy quý điệu chảy lặng lờ của nó khi ngang qua thành phố... Đấy là điệu slow tình cảm dành riêng cho Huế, có thể cảm nhận được bằng thị giác qua trăm nghìn ánh hoa đăng bồng bềnh vào những đêm hội rằm tháng bảy từ điện Hòn Chén trôi về, qua Huế bỗng ngập ngừng như muốn đi muốn ở, chao nhẹ trên mặt nước như những vấn vương của một nỗi lòng.
........Hình như trong khoảnh khắc chùng lại của sông nước ấy, sông Hương đã trở thành một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya. Đã nhiều lần tôi thất vọng khi nghe nhạc Huế giữa ban ngày hoặc trên sân khấu nhà hát. Quả đúng như vậy, toàn bộ nền âm nhạc cổ điển Huế đã được sinh thành trên mặt nước của dòng sông này, trong một khoang thuyền nào đó, giữa tiếng nước rơi bán âm của những mái chèo khuya.
Nguyễn Du đã bao năm lênh đênh trên quãng sông này, với một phiến trăng sầu và từ đó những bản đàn đã đi suốt đời Kiều.


......Rời khỏi kinh thành, sông Hương chếch về hướng chính bắc, ôm lấy đảo Cồn Hến quanh năm mơ màng trong sương khói, đang xa dần thành phố để lưu luyến ra đi giữa màu xanh biếc của tre trúc và của những vườn cau vùng ngoại ô Vỹ Dạ.

......Có một nhà thơ từ Hà Nội đã đến đây, tóc bạc trắng, lặng ngắm dòng sông, ném mẩu thuốc lá xuống chân cầu, hỏi với trời, với đất, một câu thật bâng khuâng: Ai đã đặt tên cho dòng sông?...

HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG (trích đoạn)

Kỷ niệm một lần đến Huế - tháng 6-2010

2 nhận xét:

  1. loc
    06:03 25 thg 7 2010
    Úy chà, nhờ Tieu Muoi mới biết bài thơ này của Thu Bồn. Người đất Quảng ra thăm người xứ Huế... mặt trời lên từ nón em nghiêng.. Trường Tiền người ta đi, Tím lối về xứ nớ Tím hoàng hôn, tôi sợ Tím lòng tôi, đợi chờ. Híc khả năng làm thơ của anh tệ thiệt
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    09:51 25 thg 7 2010
    Hay quá ! nhà thơ Thu Bồn là người xứ Quảng ... Sắc tím đầy thương nhớ tràn ngập những vần thơ cám ơn người xứ biển Huế luôn luôn đợi chờ ! hihi...thơ em còn ...tệ hơn nhìu

    vaninavanini
    02:35 25 thg 7 2010
    hi, khong talex hay vini duoc, baif tho co nhung cho hay qua:
    "những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng mặt trời vàng và mắt em nâu"
    Ngay vui ve va khong quen Hue nhe
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    09:54 25 thg 7 2010
    Cám ơn anh đã ghé thăm tác giả của những vần thơ ...là lạ ! hi...

    Nha Truc
    11:39 24 thg 7 2010
    "Con sông dùng dằng, con sông không chảy. Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu". Chị rất thích hai câu thơ ấy từ khi học cấp 3 em ạ. Không bao giờ quên nó được, mỗi khi nghĩ về Huế và Thu Bồn.
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:04 24 thg 7 2010
    woaa ...vậy là chị em mình ..." tư tưởng lớn" gặp nhau rùi ! hihi ...

    phongho
    16:04 23 thg 7 2010
    Nợ Huế ...Một bài thơ !
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    02:03 24 thg 7 2010
    Ai cũng thấy ...nặng lòng khi một lần đến Huế cũng thấy mình còn ...nợ Huế một vần thơ ! ...hihi ...em cũng thế ! một bài thơ cho Huế nhé anh

    Ngọc Kỳ Lân
    14:36 23 thg 7 2010
    mình chưa đến Huế lần nào,có lần tới Hội An nhưng lần đó bận quá chả đi được đâu cả,coi như chưa đến ,nhất định sẽ có ngày quay lại đó cuối tuần mát lành nhé TM
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    15:04 23 thg 7 2010
    uhm ...tiếc hỉ ...có đến Huế lần sau là phải ...nhớ mình đấy nhé

    Trả lờiXóa
  2. carot
    12:25 26 thg 7 2010
    Hehehe, mấy bạn khen Huế nhìu quá làm gái Huế như mình phổng mủi mất thôi. Huế còn nhiều cảnh đẹp lắm.Rất vui vì bạn đến thăm Huế. Ngày hạnh phúc nhé.
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    15:28 26 thg 7 2010
    woaa ..chào bạn chưa gặp người nhưng mình có thể liên tưởng vẻ duyên dáng của một người con gái xứ Huế ...

    xưa nay vẫn vậy
    23:35 25 thg 7 2010
    bạn cũng lãng mạng như người Huế vậy đúng thật huế rất đẹp và mộng mơ!
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    04:55 26 thg 7 2010
    Cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ

    Hạ Vàng
    10:27 25 thg 7 2010
    Có đến Huế, mới hiểu được tại sao con người ở đó, thâm trầm sâu lắng đến vậy. Nhưng thú thật, mình mà ở đó chắc thơ thẩn đa mang đến buồn rũ ra mất...
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    13:52 25 thg 7 2010
    hihi ...chị Hạ Vàng nói đúng quá đi em cũng yêu cái trầm mặc nên thơ của Huế , khác hẳn với cái năng động ồn ào của một Saigon...hic ...nhưng chỉ yêu thôi !!!

    hoa
    09:54 25 thg 7 2010
    MeoCon ghe tham ban ne....chuc bn chieu mat me va toi ngu ngon nhe...ngay tot lanh.......
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    13:46 25 thg 7 2010
    hi...vui quá có bạn phương xa đến thăm iuu Meocon lắm đó tuần mới tốt lành Meo nhé

    Tran Dung
    07:42 25 thg 7 2010
    ủa huế đẹp vậy sao các bạn ? mính được nghe kể về huế rất nhiều nhưng chưa có dịp ra thăm huế . Theo như mình được biết là con gái huế đẹp lằm phải ko các bạn gặp là mê liền phải ko vậy các bạn,ui đọc xg bài này mình muốn ra huế quá các bạn oi . Ưc gì có một ngày nào đó mình sẽ gặp được người con gái đó . Chắc lúc đó mình sẽ là người hp nhất thế gian này .
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    13:43 25 thg 7 2010
    hihi ....cám ơn bạn đã ghé thăm vậy là bạn muốn ra thăm Huế vì nghe nói con gái Huế đẹp chứ gì !!! ...hihi ...vùng miền nào cũng có người đẹp + người chưa được đẹp đó thôi bạn ơi ! Huế đẹp và thơ mộng lắm chúc bạn đến Huế vào một ngày gần nhất nhé ! để trở thành người hạnh phúc nhất nhé !

    Trả lờiXóa