Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

có một Hà Nội



Một Hà Nội cổ kính , mơ màng quá ......trong tôi -  6, 7 năm về trước

 và đẹp quá , da diết , sâu lắng quá... trong thơ.. trong nhac Phú Quang...

Vội vã trở về vội vã ra đi  Chẳng thể nào qua hết từng con phố 
Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió 
Và rêu phong bên những gốc cây già .. 


Sao không còn tìm thấy nữa...Hà Nội bây giờ.... ơi - trong tôi ! 


1 nhận xét:

  1. KAN
    09:56 30 thg 7 2011
    haizzz! Phú Quang đã thổi nỗi nhớ vào TM rùi, giống anh thật nhạc Phú Quang rất yên bình, sâu lắng và buồn anh thích nhạc này lắm chắc có lẽ m là ng thế
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:16 30 thg 7 2011
    haizzz! Phú Quang đã thổi nỗi nhớ vào TM rùi, giống anh thật anh KAN tâm lý thật em ko am hiểu nhạc PQ đâu ...vì chỉ thic một số bài...chỉ cảm nhận cái chất thơ sâu lắng và những khát khao nồng nàn...rất đời trong nhạc của ông

    Nguyen Tan
    15:23 29 thg 7 2011
    Làm j có, Muoi cứ thổi phồng lên đấy chứ!
    Mà phải nói rằng ông Phú Quang tài thiệt, tinh tế, nhạy cảm lắm. Có lẽ ông sinh ra để mà buồn…? từ nỗi buồn riêng của mình ông khéo léo hòa quện vào kiếp buồn của nhân thế từ đó tìm thấy cái đích phía bên kia của niềm vui là gì…?
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:10 30 thg 7 2011
    nghe anh bình nhạc PQ.... triết lý thật ! em bái phục thật ra nghe những giai điệu da diết gợi hồn xưa Hà Nội ...em càng băn khoăn trước những dự án vĩ mô cho một HN "siêu hiện đại" !!! Cuối tuần vui nhé anh

    Joe Nrahz
    02:57 29 thg 7 2011
    Ôi, bài này hoài niệm quá, tông nhạc này hơi nặng!
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:12 29 thg 7 2011
    da diết mà trào dâng...anh hỉ

    DHV
    17:08 28 thg 7 2011
    TM lúc nào cũng nhẹ nhàng như những bài thơ ngắn gọn và dễ xương...
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:13 29 thg 7 2011
    (Empty)

    Nguyen Tan
    14:25 28 thg 7 2011
    Áo thời gian có bao jo trở lại?
    Thôi thì một lần, một lần thôi! cho ta trở lại, dẫu biết là tất cả đã đổi thay.Phố không còn mơ màng nữa, em bây jo khóc cũng khác xưa theo. Gió cũng đổi chiều, mưa không còn giận dỗi nữa. nắng phai màu, trong mắt biếc ngày xưa.
    Trả lời nhận xét này

    tieumuoi
    14:24 29 thg 7 2011
    Đúng là dân văn chương có khác...như êm như ru ...anh NT lãng mạn lắm lắm phải hem

    Trả lờiXóa